Này con gái, đừng đánh mất bản thân sau khi lỡ trao đi trinh tiết...



Có rất nhiều cô gái, sau khi lỡ trao "cái ngàn vàng" cho bạn trai thì đâm ra tự ti, hoảng loạn, mặc định rằng sau này sẽ chẳng ai yêu hoặc tệ hơn là không ai thèm chấp nhận con người mình nữa. Nói thẳng ra thì đó là một suy nghĩ cực kỳ ngốc nghếch và hoàn toàn sai lầm. Và nhiều khi cũng chính vì những suy nghĩ đó, các cô gái đã luôn dùng hai từ "trách nhiệm" để dằn vặt người đã "cướp" mất trinh tiết của mình, đồng thời vô tình đẩy mối quan hệ cả hai cố công duy trì, gìn giữ đến bờ vực vỡ tan. Tại sao phải như vậy?

Tại sao để một cái màng sinh lý quyết định phẩm giá một con người?

Ở các nước phương Tây người ta coi "quan hệ tình dục" là một vấn đề hoàn toàn bản năng. Đến một độ tuổi nhất định, khi bạn thấy mình đủ tự tin trải nghiệm thì sex sẽ xảy ra. Và sau đó thì người ta không bao giờ xem đó là một điều gì tội lỗi. Không ai bắt bạn vào tù sau khi quan hệ với bạn trai. Chẳng ai buộc bạn vào trại cải tạo sau 1 đêm "thăng hoa" trong cảm xúc. Thật ra ở Việt Nam cũng thế mà, chỉ có bản thân bạn tự cảm thấy đầy rẫy mặc cảm sau khi vô tình đánh mất "chữ trinh" ở một giây không điều khiển được mình. Nhìn xung quanh mà xem! Có ai xa lánh bạn đâu? Có ai dè bỉu khinh khi đâu?
Bạn vẫn vui tươi và đối xử tốt với mọi người thì trong mắt họ bạn vẫn là một cô gái rất tuyệt vời. Biết đâu trong số những cô gái xung quanh bạn, nhiều người cũng đã có những trải nghiệm về sex rồi nhưng sau đó họ chọn tận hưởng cuộc sống một cách bình thường như nó vốn dĩ. Vì họ biết rằng yêu hết mình thì chẳng có gì là xấu, với điều kiện họ đã tìm hiểu kĩ và tin rằng đối phương xứng đáng với những gì họ trao đi. Họ vẫn hoàn thành tốt công việc trên công ty, vẫn yêu thương anh chị em, vẫn hiếu thuận với cha mẹ và vẫn không toan tính với bạn bè. Đó, những cái đó mới thể hiện rõ "phẩm giá" một con người chứ không phải cái màng mỏng tang vô tri kia. Tại sao bạn không thể như họ?
Và thử nghĩ mà xem, có bao nhiêu người đàn ông trong thế kỷ này chọn một cô gái "nguyên đai nguyên kiện" nhưng ù lì, gọi dạ bảo vâng, làm việc gì cũng hỏng thay vì một cô nàng năng động, thông minh, đã vậy còn "hết mình" trong "chuyện đó"?! Luôn nhớ: Sex không nói lên bạn là ai mà trí tuệ, khả năng và cá tính mới định nghĩa chính bạn.


Tại sao để nhu cầu bản năng định đoạt "số phận" một mối quan hệ?

Sau khi have sex, cho dù đó có là vô tình hay tự nguyện, không có một cô gái "mắt xanh" nào lấy đó làm sợi dây trói buộc trách nhiệm cho bạn trai mình. Vì điều đó giống như bạn tự xem mình là một món đồ, khi có người sử dụng hay vô tình làm trầy xước, họ bắt buộc phải mua luôn hoặc đền bù cho bạn một khoảng tiền xứng đáng vậy.
TẤT CẢ ĐỀU BẮT NGUỒN TỪ CHÍNH BẢN THÂN BẠN! Nếu bạn đã sẵn sàng cho sex, quá high! Nếu bạn chưa sẵn sàng cho sex, nhưng vẫn chấp nhận sex để làm người yêu vừa lòng, thì đó lại chính là sự lựa chọn của bạn mà, bạn quyết định nhưng sau đó lại bắt người khác phải "chịu trách nhiệm" là sao? Như kiểu lúc bé bạn làm vỡ cái tô, rồi sau đó đổ thừa cho con mèo vậy. Bản thân bạn cũng thấy thật vô lý phải ko? Hơn nữa, bạn không thể phủ nhận điều này: cả bạn và người yêu đều đã có những giây phút tan vào nhau khi chuyện đó xảy ra, đúng ko? Vậy thì hà cớ gì sau khi have sex bạn từ trừng phạt mình và tình yêu mình đang có bằng cách "siết cổ" nó bằng 2 chữ "trách nhiệm" quá nặng nề?!
"Anh no xôi chán chè rồi nên không thèm yêu tôi nữa chứ gì?"- Đừng tự biến mình thành "Hoạn Thư". Nhiều khi người ta không có ý gì nhưng các nàng cứ tự nghi ngờ, tự lo sợ rồi cứ lấy cớ đó xé nát những điều tốt đẹp đang hiện hữu trước khi sex xảy ra.
"Anh đã lấy mất trinh của tôi, anh phải cưới tôi!" - Đừng mù quáng thế! Sex là sex, còn cưới là cưới. Chắc gì cái người mình sex là người chồng hoàn hảo cho mình? Biết đâu sau khi have sex anh ta lộ rõ là một người "yếu sinh lý", liệu bạn vẫn sẽ cắn răng chấp thuận chỉ vì mình đã trót "yêu"? Các cô gái à, đừng dại dột gắn đời mình với một người không phù hợp chỉ vì đã lỡ ngủ với nhau. Điều đó mới chính là một thảm họa!
Chị An Nhiên – tác giả của cuốn Sex và những thứ khác nói về vấn đề này một cách thẳng thắn và chân thực hơn như này: Tại sao lại phải lẽo đẽo đi theo đòi một đứa con trai cưới mình sau khi đã quan hệ với nhau. Mình là bạn gái nó chứ có phải là nô lệ tình dục của nó đâu?! Và tại sao phải là "con đó mất trinh rồi nên tao bỏ nó" mà không phải là "thằng đó "bé" quá nên tao đá rồi!". Bình đẳng, bình quyền, cùng nhau thăng hoa, cùng nhau sung sướng, thì sao sau sex lại "khép tội" đối phương rồi tự tay "giết chết" mối quan hệ nguyên lành mình đang có và tự hạ thấp giá trị bản thân?!
Là như vậy đấy!


Và tại sao để những quan niệm cổ hủ dẫn lối ta đánh mất tự trọng bản thân?

Lại là về các nước phương Tây. Đúng, đúng...tác giả biết mình đang sống ở một nước phương Đông nề nếp chứ chẳng phải ở trời Tây xa xôi, chúng ta không thể phóng khoáng như họ, điều này tác giả không phản đối. Nhưng ở một chuẩn mực nào đó, chúng ta cũng nên tiếp nhận một chút nét văn hóa đó từ họ. Rằng tôi đánh mất trinh tiết chứ tôi ko đánh mất lòng tự trọng của tôi. Có làm sao khi tôi đã ngủ với một người tôi thật sự yêu thương và tin rằng xứng đáng để trao gửi "lần đầu" của tôi cho họ. Điều quan trọng là: TÔI CHỈ NGỦ VỚI NGƯỜI TÔI YÊU chứ không coi sex chỉ như là một "công cụ" để thỏa mãn nhu cầu bản thân, để sau khi lỡ đánh mất trinh tiết, tôi cho phép mình buông xuôi ở những chặng yêu tiếp theo.
Mất trinh không đáng trách, mất tự trọng, mất nhân cách mới đáng sợ hơn nhiều. Rất nhiều thiếu nữ Việt có những quan niệm rất "nguy hiểm" là mình lỡ đánh mất trinh tiết rồi nên đâu còn gì để giữ nữa, quan hệ một lần được thì quan hệ tỉ lần nữa cũng chẳng sao, sau đó tự cho mình cái quyền thả trôi theo tất cả những mối quan hệ sau này. Xin thưa, có những thứ xứng đáng gìn giữ hơn cái màng trinh bạn mà bạn nghĩ mình lỡ "đánh rơi" kia, đó là sức khỏe của bạn, là đạo đức, là lòng tự tôn của bản thân bạn nữa. Vẫn theo chị An Nhiên, vì lòng tự trọng nên bạn ko đi ngủ lang, nay người này mai người khác, lòng tự trọng khiến bạn luôn chung thủy với người bạn yêu chứ không phải "ai ngủ với tôi, tôi sẽ chung thủy với người đó".
"Suy cho cùng sex đâu có gì là xấu, đâu phải là cái tội nếu nó nằm trong chuẩn mực đạo đức con người"
Tóm lại con gái à, yêu thương thật lòng không xấu và sex càng không phải là một tội lỗi nằm ở khung hình phạt "tử hình", nên nếu có lỡ yêu kiệt cùng và cho đi tất cả thì sau đó cũng đừng hối hận, đừng tự ti, đừng tự đánh mất chính mình và cơ hội để mình đi tìm hạnh phúc mới. Bản chất tốt đẹp của bạn vẫn còn ở đó thì muôn đời bạn vẫn sẽ được yêu thương, chỉ cần bạn đừng để lòng tự trọng và quy tắc đạo đức tuột qua kẽ tay, trôi về phía những nghĩ suy tăm tối. Và điều cuối cùng nên nhớ nữa là nếu bạn cảm thấy mình đã sẵn sàng cho sex thì hãy sex một cách an toàn và lành mạnh. Đó là cách tốt nhất để bảo vệ chính bạn khỏi những tổn thương về thể các lẫn tinh thần to tát sau này nếu như cuộc tình của bạn không đi đến trạm hạnh phúc cuối cùng. Hãy luôn ghi nhớ, con gái nhé!

Post a Comment